TỪ CHIẾN TRƯỜNG TÂY NAM GỬI VỀ EM!

TỪ CHIẾN TRƯỜNG TÂY NAM GỬI VỀ EM!

TỪ CHIẾN TRƯỜNG TÂY NAM GỬI VỀ EM!

TỪ CHIẾN TRƯỜNG TÂY NAM GỬI VỀ EM!

TỪ CHIẾN TRƯỜNG TÂY NAM GỬI VỀ EM!
TỪ CHIẾN TRƯỜNG TÂY NAM GỬI VỀ EM!

TỪ CHIẾN TRƯỜNG TÂY NAM GỬI VỀ EM!

TỪ CHIẾN TRƯỜNG TÂY NAM GỬI VỀ EM!
( Thư gửi vợ )

Trần Nam Hán.

Anh viết vần thơ gửi thăm em
Một chiều biên giới Việt Nam – Miên.
Giữa khoảng cách của hai trận đánh
Có chút thì giờ anh giành lại cho em.
Anh biết em, hiện ở chốn quê nhà 
Sớm, trưa, chiều, tối ngó trông xa
Về khoảng trời Nam –Tây biên giới
Một cánh thư về, em đang đợi diết da!
Đêm biên thùy sương sa lành lạnh
Võng đung đưa theo giấc ngủ anh nằm.
Gửi suy tư đêm biên giới trong lành
Mong sớm gặp em, con trong giấc mộng.
Anh thả mình trong cảnh tình thơ mọng
Ẵm ôm con ru ngọt giọng à ơi!
Tay con mân mê môi bố rồi cười
Lợi con ngứa vội cắn vào vai bố!
Mắt con nhìn long lanh như sợ lạc
Bước con đi chập chững dạo quanh nhà.
Miệng bập bẹ con gọi:“cha, cha”…rối rít!
Hai cha con bên nhau quấn quýt
Con níu tay cha chỉ ra cổng, đón mẹ về.
Con ôm cả hơi nắng đồng quê hương lúa, khoai 
quyện trên mình mẹ.
Em bồng con trao ánh mắt nhìn anh cười tinh tế
Như hỏi thầm:“con có giống anh không”?
Phút say sưa, hai đứa nghĩ mênh mông
Rộn vui sướng khi con cười giòn giã.
Hạnh phúc dâng đầy lâng lâng, êm ả
Tương lai rạng ngời đang hối hả dục đôi ta.
Ái ân yêu thương, chung thủy mặn mà
Em nhỏ nhẹ bên tai anh những lời thiết tha tình chồng vợ.
Hơi ấm chuyền lan cùng chung nhịp thở.
Anh gọi lòng mình …thương em lắm ! em ơi!
Tự đến với nhau nên anh chẳng nói nhiều lời.
Trong gian khổ ta cười lên là chiến thắng.
Em ở trong anh! Anh ở trong em tự dưng thành sức mạnh
Giấc mộng đêm trường xua tan giá lạnh
Ru anh ngủ ngon lành, ngày mai truy kích tiếp em ơi!
Súng chắc trong tay, anh canh giữ đất trời
Vùng biên giới Tây Nam Tổ quốc!
Bảo vệ giấc mơ, nụ cười nhịp bước 
Của chúng mình và con yêu của ta.
Của quê hương Tổ quốc bao la
Của sự sống đang sinh sôi đầy hứa hẹn.
Khi mỗi người là một đóa hoa.
Anh lại hành quân, chẳng quản phong ba.
Len giữa rừng le,qua trảng dầu…
dọc tuyến đường biên giới!
Mưa đầu mùa quyện theo làn gió thổi .
Ánh chớp nhì nhằng rõi theo bước anh đi.
Đi trong đêm, trong mưa, trong ánh chớp nhằng nhì.
Anh cảm thấy có em đi bên cạnh.
Hơi ấm tình em! Tình quê hương dồn bước .
Thẳng tới quân thù, trút lửa đạn hờn căm
Sức mạnh này đâu chỉ của tháng năm.
Mà cả của em! Của quê hương,Tổ quốc!
Của những gì ta quý! ta yêu!
Chiến thắng nhân đôi – Gian khổ chia đều.
Tiền tuyến – Hậu phương như đôi ta hẹn ước.
Giờ G đã điểm! Anh lao lên phía trước!
Quyết thắng trận này làm quà tặng hậu phương.
Gửi tới em tất cả tình thương!
Lòng chiến sỹ! Nơi chiến trường Tây Nam Tổ quốc!

 

Biên giới Việt Nam – Cam Pu Chia năm 1978.
 

Tin tức khác

Tin mới
Hoạt động

Quảng cáo

backtop